23:21
0
Chuyến xe Đời đưa trần khách đi đâu 
Để cho mây núi nhuộm mầu đau thương 
Hiểu không không hiểu vô thường 
Biết không không biết tình thương là gì 

Nước trôi mây cạn ờ thì thế thôi 
Hoa bên sườn núi nở rồi 
mẹ ngồi đợi mãi con trôi chưa về 
Năm sau sau nữa sau này 

Có không không có tháng này đoàn viên
Ôi xa xứ cũng đói bạc tiền
ôi xa xứ lại thêm vắng mẹ hiền mẹ ơi
Phải đi trên chuyến xe Đời
Và giữ nhân tính mà rơi lệ buồn !