04:45
0
1.
Gió chạy trên sông thuyền 
Trượt băng nghệ thuật 
Gió thổi trên đồng , lúa 
Khiêu vũ samba
Gió luồn vào nhà, người 
Rung bần bật rét 
Gió mùa hạ nhớ gió mùa đông 
Phải thế không người ngóng gió !
2.
Sự thật của thế gian
Nằm yên không lên tiếng
Người biết không thể nói
Vì nó thật ngây ngô
Người nghe không thể hiểu
Vì ngôn ngữ thô sơ
và trí tuệ mệt mỏi
Cái gì đang soi dọi
Sự thật của thế gian
Sẽ có tới hàng ngàn
Hàng vạn sự thật nếu
Ta mang thân rạo rệu
Mang tâm chẳng trống không
Chuyển chở sự thật ấy
Đến trước một đám đông
Hoài nghi và bất ổn
3.
Vẫn có một con đường
Hiện ra rồi biến mất
Khi tâm ta tất bật
Nắm bắt khoảnh khắc này
Và tâm không sở hữu
Nóhiện ra hàng ngày

Ta học biết yêu thương
Để yêu thương không khổ
Như người chưa tỏ ngộ
Đau đớn bởi yêu thương
Ta học biết yêu thương
Thường bị coi hờ hững
Vì tâm ai tạo dựng
Lý lẽ để yêu thương
Vậy là chuyện bình thường
Yêu thương không thường trực
Như ta ở gần mực
Hay gần cái bóng đèn
Ta nhận được màu đen
Những màu đen nhãn giới
Ta ngồi yên chờ đợi
Ánh sáng xóa màu đen
Như vậy ta rất hèn
Xóa đi một tồn tại
Nếu lòng ta không ngại
Đừng cố chấp được ngay !
Ánh sáng của ban ngày
Vấn ánh sáng nhãn giới
Nếu ta không mong đợi
Ánh sáng sẽ mất ngay
Phải hiểu rõ điều này
Để trắng đen đều được
Trong tam giới xuôi ngược
Cần trắng rồi cần đen
Ta không nên thấp hèn
Xóa đi một tồn tại
Và tâm ta đừng ngại
Bỏ đi những chờ mong
Việc được giải quyết xong
Bắt đầu việc rất mới
Không chờ và không đợi
Quá khứ và vị lai
Hiện tại và sanh nhai
Chánh mạng cần phải biết
Chánh nghiệp cần phải hay
Chánh niệm nâng đôi tay
Đưa ta về diệt đế
Chân thự c
ừ mặc kệ
Cứ để nó tự nhiên ….!
Giải thoát đã hiện tiền
Đừng bám víu giải thoát
Ngoài kia gió xột xoạt
Báo hiệu cơn mưa dài
Muốn giữ ấm đôi tai
Mang mũ trùm khỏi ướt !
19.2 – Doi nghieng